DIỄN ĐÀN
TÂM TÌNH
QUAN DƯƠNG
Ngày 30/04/75 cách đây đúng 47 năm sau khi ông Dương văn Minh nhân danh Tổng thống VNCH tuyên bố đầu hàng vô diều kiện với phe cộng sản Bắc Việt thì có một nhiếp ảnh gia nào đó đã chụp tấm hình “CỞI BỎ QUÂN PHỤC” trên đường ven đô Sài Gòn. Trong tấm ảnh là những đôi giày trận, những bộ quân phục của người lính VNCH cởi bỏ lại. Vẫn biết tấm hình đã được bọn tuyên giáo của cộng sản dàn dựng nhằm mục đích miệt thị người lính VNCH rồi cho các phóng viên thuộc phe xã hội chủ nghĩa chụp. Tuy là thế nhưng khi suy gẫm lại thì trong lòng không thể không cảm thấy chua xót vì thực tế thì quân đội VNCH đã bị tụi cộng sản chơi xấu khi tạo ra thảm trạng này.
Sau 47 năm những người đã chết uất ức vì hai chữ tự do chưa được lịch sử trả lại công đạo thì hiện nay đang bị kêu gào bởi những người còn sống là hãy chôn sâu quá khứ vào nấm mộ hoang tàn để hướng tới hoà giải với tương lai. Trong khi đó ai cũng biết tương lai chỉ là chiếc bánh vẽ nguỵ danh của kẻ ác mà lịch sử đã sai lầm khi trao chiến thắng cho họ. Những kẻ đó sau khi đoạt chiếm miền Nam đã gây nên không biết bao nhiêu oan khiên đau thương và tan nát trút lên nhiều gia đình người dân mà chưa hề có một lời xin lỗi. Là như vậy đó thế mà vẫn còn nhiều người đem cụm từ hoà hợp hoà giải ra rêu rao. Họ làm như lỗi gây ra thảm cảnh của đất nước này là của dân miền Nam. Khi nào mà những kẻ gây ra lỗi lầm chưa biết nói câu xin lỗi thì những lời kêu gọi hoà hợp hoà giải là món hàng xa xí đang treo trong siêu thị mà người nghèo không có tiền để mua nó.
Mỗi năm cứ vào ngày 30/04 nhìn lại tấm hình lòng bỗng quặn đau. Y như là thảm cảnh này xảy ra đâu mới ngày hôm qua:
Tháng tư bệnh cũ trở trời
Trải hồn ra chỗ tôi ngồi phơi đau
Buồn trơ cái xác nát nhàu...
Không khô sợi tóc trắng màu sương phai
Tháng tư hồn bỏ ra ngoài
khỏi xương cốt đã ngậm ngùi mộ bia
Mai kia không thể về nhà
Tro tàn cốt rụi cũng là Việt Nam
Tháng tư sau buổi tan hàng
Máu còn rỉ ướt dấu đâm gãy cờ
Quan Dương